Sang quý chưa hẳn là giàu,
Tự tin thanh bạch nghèo đâu có hèn.
Đến ngày về với tổ tiên.
Mang danh mang chức,mang tiền theo chăng?
Quê hương như những bờ sông,
Đời như dòng chảy mãi không đợi chờ.
Chẳng ai hiểu nước như bờ,
Khi cuồn cuộn xiết,lúc lờ lững trôi.
Giàu nghèo cũng thế vậy thôi,
Cảm thông chân thật tình người quê hương
Nhớ miền đất mẹ quê hương
Nhớ dòng nước bạc nhớ nương lúa vàng
Ánh trăng soi luỹ tre làng
Nhớ câu cò lã khói lam sớm chiều.
Quê ta yêu quý bao nhiêu
Như dòng nước chảy miền theo đôi bờ
Lòng ta từng phút từng giờ
Tình quê thắm thiết như bờ liền sông
Một mai về chốn hư không
Cùng ra biển cả về chung cội nguồn
Ngắm dòng sông đẹp quê hương
Cùng trong,cùng đục,cùng thương dạt dào.
Quê hương tình nghĩa thanh cao.
Như dòng sông chảy chẳng bao giờ ngừng.
(Đông Bình)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét