Tháng tám dang tay xua hạ về kí ức
Tháng tám đi qua em nhẹ nhàng như hơi thở
Níu em về hỏi lá đã vàng chưa?
Kỉ niệm vui bỗng dưng buồn đến thế
Tháng tám đuổi con nắng đi gọi ngọn gió về.
Tháng tám dang tay xua hạ về kí ức
Tiễn phượng đi dọn ngõ đón cúc vàng
Nhưng hạ vẫn chùng chình đổ trận mưa ngâu
Trời đất giao hoan sông dềnh lên lần cuối.
Em yêu tháng tám của em
Yêu buổi tối trong gian bếp nghèo có lúa mùa cắt sớm
Anh xòe tay cho em nhúm cốm xanh ngọt lịm
Để năm ngón tay mình nằm trọn bàn tay.
Chiều nay Sài Gòn có mưa bụi bay
Con phố xanh xao ngõ quen như lạ
Người ở xa có cùng em tiễn hạ
Có ngập ngừng trước cửa ngõ hạ - thu?
Nghĩa trầu cau
Tháng tám về cau đã đẫy buồng chưa
Để mẹ trẩy sắp mâm phần sính lễ
Trai gái thương nhau đã thành tiền lệ
Từ ngàn xưa thắm đỏ chuyện cau trầu.
Con gái thôn Đoài canh cửi tằm dâu
Tay khéo dệt những mây trời non nước
Về xứ Đông mong em đừng e ngượng
Bởi quê anh cũng chẳng khác quê nhà.
Quê lúa mình em vẫn dệt gấm hoa
Màu tim tím của hoa cà bên bãi
Màu ruộm vàng của thảm màu hoa cải
Màu phượng hồng màu của những nhớ nhung.
Về Chí Linh ngắm đồi núi trập trùng
Thông vi vút khiến lòng ai ngơ ngẩn
Trong hôn lễ hai đứa mình trao nhẫn
Chén rượu hồng ta chìm đắm trong nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét